
‘Creative có i-gồ to lắm’, ‘creative thì emotional ồ lắm’, ‘creative ặc-tít lắm’, ‘tính nghệ sĩ quá’, ‘đồ lập dị’..
Ừm xin lỗi, khác gì câu miệng đời hay buông câu ‘ồiisss đàn bà’ diễu cợt, chế nhạo phụ nữ đâu nhỉ. Đàn bà thì làm sao? đàn bà đẻ ra đàn ông à? Đàn gì cũng phải gọi đàn bà là mẹ, gọi mẹ thì phải tôn trọng mẹ nhé, không thì bị gọi là hỗn láo. Hỗn láo thì mẹ vả mày không trượt phát nào.
Nói thật, tui không ưa nghe những cái câu dán nhãn, chụp mũ creative như trên, dù cũng có khi creative cũng hơi lố thiệt. Nhưng emo? Rồi sao? Chúng tôi kiếm sống bằng emo đấy. Rồi sao? Chúng tôi tưởng tượng, chúng tôi giải brief, chúng tôi xử lý vấn đề của mọi người bằng emo đấy. Rồi sao? Chúng tôi tưởng tượng, chúng tôi sketch, chúng tôi viết script, chúng tôi thuyết trình bằng emo đấy. Rồi sao nào?
Continue reading “Emo như creative!”