Logo đầu tiên, mình thiết kế có lẽ là logo cho đội anh hùng trong ‘tiểu thuyết’ khoa học viễn tưởng, hư cấu…mình tự viết hồi đang học lớp 2. Gọi là tiểu thuyết, chứ thực ra, chỉ vừa vặn trong một cuốn tập 200 trang. Logo vẽ tay, chịu ảnh hưởng rất nhiều từ bộ truyện tranh Dũng sĩ Herman, Power Ranger bản Mỹ và từ truyện của ông tiểu thuyết gia người Pháp – Jules Verne.
Rồi đến cấp 3, một logo tạm đàng hoàng hơn là cho cửa hàng tranh của nhà, hồi đó thì font thư pháp mới thịnh hành… thôi chắc không cần tả chi tiết đâu.
Đến khi đi làm ở một agency quảng cáo, đúng ra nó là một studio thiết kế có làm cả dịch vụ sáng tạo thì đúng hơn. Studio của chú Việt kiều tên Hiền mở (nghệ danh thì đúng hơn), Cli2per Indochines.
Hồi đó, phải nói rằng, tớ học được khá nhiều. Hoặc ít nhất, tớ áp dụng thường xuyên những thứ học được ở đấy, thậm chí cho đến tận bây giờ. Tớ được học skill là chính ở Arena, còn những khái niệm, lý thuyết nền tảng thì thiếu rất nhiều, nên đành phải tự học, bù lại trên đường va vấp trong thực chiến.
…
Để có được một thiết kế logo ‘timeless’, lâu bị lỗi mốt, không bị lỗi mốt càng tốt nữa. Thì điều đầu tiên là hình dạng, đường nét rồi mới đến màu sắc. ứng dụng chỉ là phụ, vì tớ tin là, logo đẹp, đặt lên đâu nó cũng sẽ đẹp.
…
Cũng mấy tháng trước, tán hươu tán vượn với đứa bạn ở Miyama, bạn bảo có ông chú bên đồ hoạ game. Portfolio đầu vào đem photo đen trắng hết, rồi dựa trên đó mới đánh giá ứng viên. Quào. Hình dạng, đường nét, khối, sang đen trắng là biết có vững hay là kiểu ‘chơi bùa’, múa rìu qua mắt thợ.
…
Tớ hay lên Behance lắm, để tham khảo work của mọi người, rồi trầm trồ, xuýt xoa các bài presentation đẹp kinh khủng, mock up lả lướt, omg khối lượng công việc đó là khổng lồ, đánh bóng cho logo siêu đẹp. Có nhiều logo rất thường, rationale cũng bình thường, lúc móc lên thì lộng lẫy nguy nga :O, cảm giác như bị ‘lừa tình’ ấy 😳…
…
Thôi, có lẽ tớ cứ theo kiểu cũ thôi, muốn timeless thì cứ: hình dạng. đường nét. màu sắc. Theo thứ tự, 1-2-3 đi đều bước.