
Ganh đua.
Nó có sẵn trong máu mỗi người rồi. Gần đây tui đọc được một bài viết về giải thưởng, thi thố tài năng. Cũng đã thi, cũng đã rớt, nhiều lần và là bấy nhiêu lần tặc lưỡi thôi kệ, thi cho biết với người với đời, vui là chính, không áp lực gì, blah blah blah. Lý lẽ của người thua nó cũng như lý lẽ của người thắng thôi, thua hay thắng thì nói gì chằng được. Có điều, cái máu ganh đua nó có sẵn trong mỗi người rồi. Creative thì còn “máu chó” hơn nữa. Nên cứ vậy đi, máu chó lên. Thi đấu mà không nhắm đến chiến thắng thì thôi khỏi thi cho khỏe đầu. Thắng thì ăn mừng, thua thì tỉnh táo.
Máu chó lên. Ganh đua healthy, nào.